Từ "liến thoắng" trong tiếng Việt có nghĩa là nói nhiều, nói nhanh và thường là để bào chữa hoặc chống chế cho những điều không hay, không tốt của bản thân. Khi người ta nói "liến thoắng", thường có cảm giác như họ đang cố gắng nói để che đậy một điều gì đó không đúng hoặc không hay.
Phân tích từ "liến thoáng":
Ví dụ sử dụng:
Câu đơn giản: "Khi bị hỏi về kết quả học tập, em chỉ biết liến thoáng để bào chữa cho điểm số kém của mình."
Câu phức tạp: "Trong các cuộc họp, có những người thường liến thoáng mà không đưa ra được giải pháp thực sự cho vấn đề."
Các cách sử dụng nâng cao:
Trong văn nói: "Anh ta liến thoáng suốt buổi tiệc, nhưng không ai thấy được ý nghĩa của những gì anh ấy nói."
Trong văn viết: "Mặc dù bài thuyết trình của cô ấy rất liến thoáng, nhưng nội dung lại thiếu trọng tâm và không có dẫn chứng cụ thể."
Biến thể của từ:
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Nói dối: Tuy không hoàn toàn giống, nhưng khi nói dối, người nói cũng có thể sử dụng cách nói "liến thoáng" để che giấu sự thật.
Nói lắp bắp: Có thể hiểu là nói không tự tin, không rõ ràng, khác với "liến thoáng" là nói nhiều và nhanh.
Từ liên quan:
Tóm lại:
"Liến thoáng" là một từ thú vị trong tiếng Việt, thường được dùng để chỉ những người nói nhiều mà không đi vào trọng tâm, có thể là để bào chữa cho bản thân.